Thu Thuỷ – Leader K-01
“TÔI TIN TÔI LÀM ĐƯỢC”, đó là câu nói gây ám ảnh tôi nhất khi kết thúc khoá học AIP tháng 7/2022 vừa rồi.
Chúng ta ai cũng có ước mơ, khát vọng, muốn phát triển bản thân ở một tầng cao mới. Tuy nhiên, trong cuộc sống, luôn có nhiều cản trở, lắm gập ghềnh. Phần đông tin rằng mình không làm được là do cuộc đời không ưu ái cho mình, hết gặp chuyện xui này thì gặp tới cái rủi khác. Phần ít hơn tin rằng mình không làm được là do mình quá tuổi, là do mình không đủ giỏi, là do mình không đủ thời gian.
100% không đạt được ước mơ, khát vọng, hay thay đổi một tính cách nào của bản thân là do chúng ta cứ liên tục từ chối tin vào mình. Tôi tin chắc chắn là thế.
Ở mặt ý thức, ta hiểu rằng đạt được mục tiêu ấy thì hạnh phúc biết bao nhưng tận sâu trong tiềm thức, ta luôn phủ nhận khả năng của chính mình. Hai cái ý thức và tiềm thức cứ đánh nhau chan chát như thế và dĩ nhiên tiềm thức thắng.
Chúng ta thường khó tin vào mình khi gặp những trở ngại trên con đường đến với mục tiêu, và tôi nghĩ không ít người khi gặp trở ngại thường tìm đến người thân, bạn bè, những quân sư trong đời của mình để hỏi “anh ơi/ chị ơi/… AI ĐÓ ƠI, liệu em có làm được không?”
Nhưng cho dù người khác có khẳng định rằng chúng ta chắc chắn làm được, điều đó cũng không tạo ra được điều kì diệu nếu chính chúng ta KHÔNG TIN vào mình.
Học cách TIN vào MÌNH, là cả một quá trình gieo hạt liên tục, để cái TÔI ngờ vực, sợ hãi, nhường chỗ cho cái TÔI bền chí, mạnh mẽ.
Học cách TIN vào MÌNH, cần được kích một ngòi nổ đủ mạnh để xới bung thửa đất tâm trí, gieo xuống hạt giống “TÔI TIN TÔI LÀM ĐƯỢC” đầu tiên vào con người của bạn.
Có những chuyện kì diệu đã xảy ra ở lớp học vào tháng 7 mà tôi đã được chứng kiến khi thấy những người chồng, những người cha bất lực, buông xuôi chính bản thân mình, họ khao khát thay đổi để họ được tốt hơn và con cái họ được sống lành lặn cả về thể xác lẫn tâm hồn, nhưng vẫn là câu nói “TÔI MUỐN LẮM nhưng TÔI KHÔNG LÀM ĐƯỢC”.
Có những uẩn ức từ quá khứ bủa vây, dồn nén sâu trong tiềm thức, khiến ai đó nghĩ rằng mình không có khả năng thay đổi khác đi. Chính họ cũng gào lên tuyệt vọng với chính mình.
Tôi đã khóc, dõi theo sự bất lực của họ trong hành trình thay đổi bản thân trên lớp. Có những thời điểm tôi nghĩ rằng ca này khó quá chắc cô không giải quyết được rồi. Bạn thấy đấy, tôi khóc, tôi muốn nhìn thấy sự thay đổi của họ, nhưng chính tôi cũng nghĩ quá khó cho sự tái sinh lần này.
Và với sự kiên nhẫn đáng kinh ngạc của cô Alex cùng các cộng sự, một ngòi nổ đủ lớn đã được kích hoạt để gieo thành công hạt giống “TÔI TIN LÀM TÔI ĐƯỢC” mà trước đó 4 tiếng vật vã, họ đã không dám tin vào chính mình.